Anh CSGT Hà Tĩnh đang làm nhiệm vụ thì bị gã tài chống đối, lùi xe với tốc độ bàn thờ, quật anh xuống đường, phải vào viện cấp cứu. Rất may, củ sọ của anh không hề gì.
Gã tài máu lạnh Nguyễn Văn Bính có nồng độ cồn 0,800mg/lit khí thở khi thổi vào máy đo của cảnh sát, nhưng không chịu xuất trình giấy tờ liên quan. Gã lên xe ngồi, nổ máy. Báo viết rằng, Đại úy Chu Đức Minh đã tiến lại bên cửa xe, yêu cầu tài xế xuống xuất trình giấy tờ thì bất ngờ gã này mở cửa xe, lùi với tốc độ cao khiến cánh cửa xe gạt anh Minh ngã xuống đường bị thương. Chiếc xe chỉ chịu dừng lại khi đâm vào tiệm hớt tóc trên đường Hà Huy Tập. Chuyện CSGT bị đánh, bị đâm tạch và bị báo chí chơi dưới thắt lưng là chuyện bình thường ở xứ này bởi lối sống vô pháp vô thiên, và sự yểm trợ của lũ phóng viên não trạng kền kền. Anh Minh Đại úy sống sót chỉ là may mắn, nhưng báo chỉ hời hợt điểm tin.
Chợt nghĩ, anh Trần Quang Thế ở báo TuổiTrẻ do bố láo nên bị CSHS tung cước đòn gió và gạt tay trúng mồm chỉ là chuyện muỗi đốt, thế mà các báo bật hết công suất, gầm rú ngày đêm, đòi đuổi việc anh CSHS và còn bebe kết tội công an. Khiếp quá! Nếu anh CSGT này là nhà báo thì tôi cá là gã lái xe kia sẽ bị tru di toàn bộ họ hàng hang hốc và hết sạch tài sản. Vậy công bằng ở chỗ nào, làm báo vì cái gì hả lũ kền kền? Thế mới biết mạng báo lớn hơn mạng dân. Và thế cũng mới biết, báo viết ra không bán được mà nhà báo vẫn ung dung sống khỏe với nhà lầu xe hơi.
Hazz, không dọa có mà ăn cám.
CU TÈO
0 comments :
Post a Comment