ĐỪNG SỐNG VÀ KHUYẾCH TRƯƠNG TRÊN NỖI ĐAU CỦA MIỀN TRUNG TÔI

"Đừng chửi nhà nước. Sao lúc nào quý vị cũng chửi vậy? Không biết bất cứ nguyên lý nào cũng chửi. Có làm điện cũng chửi, không làm điện mua TQ cũng chửi, xả cũng chửi, không xả, vỡ tan hoang cũng chửi, có khi còn chửi mạnh hơn, nào là trốn đâu Cả mà...không xả!?
Dân tôi, oằn thế, có chửi ai đâu?
Đừng nghĩ thiên hạ đều ngu Cả
Nói, chạm đến đâu, mới đáng mà thôi."

"Mưa mức đó, trời tuôn mức đó, thánh hay phật hay chúa cũng bó khu đót com
Chậm lại mà thương nhau. Chửi nhiều mà CHỬI QUÀNG càng báo hiệu một văn minh hạ đẳng.
Sóng thần vào Nhật, họ đoàn kết và tương trợ, nhịn nhường nhau và Việt Nam dù nghèo nhưng đã tương trợ họ.
Sóng thần vào Thái Lan, Indo... làm hàng trăm ngàn người mất mạng. Thế giới bàng hoàng.
Cơn bão ở Mỹ vừa rồi Cuba đã gửi người và thuốc men sang tận đó để giúp . Vênzuela cũng vậy dù đang thiếu hụt bản thân.
Nghĩa tình, dù có cựu thù, chẳng ngăn cản tim người
Để nhói tim người bằng nghĩa cử, Đối đãi tình nghĩa là cách đớn đau nhất để kẻ gieo tang thương giật tỉnh.
Cần chi đạn bom. Cần chi nhục mạ . Cần chi trách hờn."

Một Việt kiều còn rất trẻ tuổi mà đã có những suy tư rất đáng nể như vậy khiến chúng mài (chỉ những người trong nước chỉ quen ngoạc mồm chửi bới) phải thấy lấy làm xấu hổ.

Bạn ấy đã nói rất đúng, nước nghèo, dân đói, không có công ăn việc làm Nhà nước phải đi vay vốn, nịnh nọt người ta bỏ vốn đầu tư, tạo việc làm, mong cho dân khỏi suốt đời ngắm đít trâu... cũng bị chửi. Điện tù mù, đầu tư làm nhiệt điện thì chửi ô nhiễm, làm thủy điện thì chửi xã lũ, vỡ đập làm chết dân. Đcm, dễ mà bỏ ra vài chục nghìn tỉ rồi để đập vỡ, mất tiền, dân chết nhiều hơn à. Thiên nhiên thì thất thường như điếm động cỡn. Ếch ngồi đáy giếng mà biết tuốt, biết mưa to, mưa nhỏ trước cả mây bay để chủ động đi đái, khỏi ngập. Dân Quảng Bình đéo có cái thủy điện nào cả mà ngập đến chết đuối, quan tài đẩy đi trong mưa lũ mà không thấy chúng mày nói đéo gì, chỉ lo chụp ảnh con bò treo mõm khỏi chết đuối để "rùng mình" than khóc trăm sự tại cái thủy điện.

Việc gì phải sưu tầm ảnh cũ rồi than khóc, chử bới, cho chúng mài xem ảnh mới đây: Đưa tang người chết trong lũ ở xã Lộc Thủy, Lệ Thủy, Quảng Bình. Chúng mài biết Lộc Thủy, Lệ Thủy là quê hương của ai không? Ở đó chẳng có cái thủy điện nào cả.

Trong lúc cả nước đang nháo nhác chung tay giúp đỡ đồng bào miền Trung, gói mì tôm, cân gạo, tấm áo... đều là thơm thảo thì chúng mài, một lũ chó chết chỉ ngồi đâu đó uống riệu sau khi đi biểu tình rồi lên mạng chửi xéo làm sao cho dân ngu thấy tức chửi cùng là hã dạ.

Chỉ có lũ ngu, tâm đen mới tru tréo chính quyền vô cảm, sống chết mặc bay. Lũ là chuyện tự nhiên, không có lũ còn lo bỏ mẹ mùa màng thất bát, sâu chuột mặc sức sinh sôi. Sống chung với lũ, thích nghi với lũ là thói quen của dân vùng lũ chúng tao rồi. Đến như thằng tiểu tốt vô danh Hùng Lương đã mấy năm nay (từ 2014) đã xúc tiến, trển khai dự án làm nhà phao/nhà bè cho máy huyện dân vùng Minh Hoá, Lệ Thủy, Bố Trạch Quảng Bình rồi. Còn ông nhà nước cũng đã chi hàng chục ngàn tỉ đồng để hỗ trợ dân vùng lũ cả nước làm nhà vượt lũ rồi. Chẳng cần đến chúng mài lo.

LÊ THỊ THU THỦY
Share on Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 comments :

Post a Comment